Chồng chị đâu, sao chị lại đi chữa ung thư một mình?

Chị là Nguyễn Thị Hường, 42 tuổi, giáo viên dạy văn. Còn chồng chị – anh Nguyễn Văn Bích, 48 tuổi, giáo viên dạy toán tại xã Bình Phú, huyện Thạch Thất, TP. Hà Nội. Anh chị kết hôn đã gần 20 năm, cuộc sống của 2 người “giáo viên làng” tuy không dư giả nhưng cũng đủ để chăm lo hai con ăn học. Và cuộc sống tuy bình dị, giản đơn nhưng đầy hạnh phúc cứ từng ngày trôi qua.

Xem thêm:

Sóng gió bất ngờ ập tới, Chị Hường kể lại: 

“Năm 2015, trong một lần đưa người bạn đi khám bệnh, vì sốt ruột khi ngồi chờ lâu nên tôi cũng đăng ký khám tổng quát xem sức khỏe hiện tại ra sao. Kết quả, tôi đã không khỏi bàng hoàng khi bác sĩ thông báo, tôi cần phải vào bệnh viện K để làm xét nghiệm lại.”

Không dám tin vào lời nói từ bác sĩ, bởi trong cuộc sống hàng ngày. Chị vẫn luôn sinh hoạt điều độ, rèn luyện sức khỏe để đảm bảo cho công tác giảng dạy trên trường và đảm bảo sức khỏe để chăm lo cho gia đình. Hơn nữa, ngay chính tại thời điểm đi khám tổng quát như vậy, chị cho hay mình không hề có bất cứ biểu hiện gì của đau ốm, bệnh tật. Tại sao bác sĩ lại thông báo như vậy?

Hành trình chữa bệnh của mình.

Ngay ngày hôm sau, chị quyết định bắt xe lên thẳng Bệnh viện ung bướu Hà Nội làm lại các xét nghiệm kiểm tra, các bác sĩ đã đưa ra kết luận rằng: “Chị bị ung thư phổi giai đoạn cuối, xuất hiện dịch màng phổi và hạch trung thất, còn kích thước khối u hơn 6 cm”. Nghe tới đây, chị thực sự đã suy sụp hoàn toàn, tập giấy tờ xét nghiệm cầm trên tay đã rơi xuống đất lúc nào không hay. Mắt chị nhòe đi, đôi chân dường như không còn đứng vững nữa. Bạn bè, học trò, người thân nghe tin tới thăm, chị lại càng sợ…Chị thấy đồng hồ sinh mạng mình đang đếm ngược từng giây, từng phút một. Chị thương 2 đứa con đang tuổi dở dang, một đứa mới học lớp 8, một đứa học lớp 11, rồi chúng sẽ ra sao…

Về phía bệnh viện, bác sỹ nói chị cần phải điều trị bằng phương pháp truyền hóa chất, chứ không thể phẫu thuật và xạ trị do khối u nằm gần tim. Chị đau đớn và không hy vọng rằng mình sẽ vượt qua. Chị sợ tới bệnh viện, sợ nhìn thấy những người giống mình, mặc những chiếc áo bệnh nhân… Hơn hết là, chị sợ bản thân sẽ không vượt qua nổi khi phải truyền hóa chất. Vì chị hiểu khi truyền hóa chất vào, cơ thể sẽ hủy diệt.

Chấp nhận đầu hàng số phận?

Cuộc sống bỗng chốc bị đảo lộn, giữa cái thời điểm mà chị không thể tự quyết định được lối thoát cho bản thân, thì chính lúc đó – chồng chị, người thầy giáo dạy Toán đầy bản lĩnh và nghị lực đã nói với chị: “Anh cần em, các con cần em, em phải cố gắng, có bệnh thì chữa, y học giờ hiện đại, họ sẽ tìm ra thuốc, em đừng lo”.

Nghe đến đây, khao khát sống của chị mãnh liệt hơn bao giờ hết, chị quyết định tuân thủ phác đồ điều trị hóa trị của bác sỹ. Dù nhiều lúc đau đớn khắp cơ thể, rồi bạch cầu tụt phải đi cấp cứu do tác dụng phụ của hóa chất, nhiều thời điểm chị gần như không trụ nổi….

“Ông trời không cho ai tất cả, nhưng cũng không nỡ lấy của ai tất cả.” May mắn đến với chị khi một người bạn học của chị là dược sỹ đã tới thăm và cho biết có cách giúp chị giảm tác dụng phụ của hóa chất, hơn nữa là làm ức chế, giảm sự phát triển của tế bào ung thư. Anh đưa cho chị một loại sản phẩm với hoạt chất chính là Fucoidan Sulfate hóa cao có tác dụng tăng cường miễn dịch, nâng cao thể trạng đặc biệt hiệu quả với những người đang điều trị hóa trị, xạ trị và sau phẫu thuật ung bướu.

Dù đã dùng nhiều loại thuốc hỗ trợ mà không đỡ, nhưng tin bạn, chị tuân thủ liều dùng, đồng thời tuân thủ nghiêm ngặt phác đồ điều trị. Kết quả sau 1 tháng vô cùng tốt, chị cảm thấy mình bớt mệt hơn hẳn sau mỗi lần điều trị, dạ dạy không còn bị sôi sục, bớt chán ăn, cơ thể không còn rã rời như trước. Chị thậm chí còn có thể đi dạy trở lại ở trường THCS Bình Phú.

GenK STF – Niềm hy vọng mới cho chị Hường và những bệnh nhân ung thư”.

Niềm hy vọng trở lại

Cho tới tháng 01/2017, chị đi xét nghiệm lại thì bác sỹ cho biết khối u đã nhỏ hơn kích thước ban đầu hơn 2cm, chỉ còn 3cm, đã hết dịch màng phổi, và các hạch nang cũng không còn. Thật khó để diễn tả cảm xúc vui mừng của chị. Kèm theo niềm vui đó là 2 đứa con của chị, cháu gái nhỏ đã vào lớp chuyên Hóa của Trường chuyên Đại học Sự phạm, cháu trai lớn thì đang là sinh viên năm thứ nhất Trường Đại học Dược Hà Nội. Cuộc sống giản dị, không dư dả tiền bạc nhưng luôn tràn đầy hạnh phúc đã quay trở về với gia đình chị như lúc trước.

Với niềm tin đó, chị vẫn tiếp tục kiên trì dùng sản phẩm có hoạt chất Fucoidan sulfate hóa cao với liều 6 viên/ ngày. Niềm vui lại vỡ òa khi đến tháng 11/2017, kết quả xét nghiệm cho thấy khối u phổi của chị còn có 12mm (1,2 cm), ai cũng bất ngờ và ngạc nhiên với kết quả tưởng chừng chỉ nằm mơ mới thấy được này.

Thấu hiểu được nỗi đau, chị luôn sẵn sàng nối một vòng tay cùng chia sẻ kinh nghiệm của mình, mong thắp lửa niềm tin và hy vọng, tiếp thêm nghị lực và sức mạnh dành cho những bệnh nhân khác và người nhà.

Để trò chuyện, chia sẻ động lực và phương pháp điều trị, mọi người có thể liên lạc miễn cước phí qua tổng đài 1800 6808 trong giờ hành chính hoặc 096 268 6808 ngoài giờ hành chính.

Thông tin liên hệ